vào những ngày nắng em lại đâm ra nhớ thương hơn bao giờ hết những đêm gió mùa mải miết, lẩn thẩn ngồi viết những dòng chữ li ti sến sủa, mà cũng đã lâu em chẳng viết dù là ngắn ngủi và dở dang rồi nhỉ, có phải lười là thứ những bạn chăm không thể bắt chước được không *cười*
mà em rất hay vui vì những chuyện tủn mủn cỏn con, những chuyện bé xiu xíu thôi nhưng làm em vui mãi được, như một sáng đến lớp có bạn kêu em giống "con thỏ mắt to" hay có bạn kêu những dòng sến sủa của em "chạm được đến nỗi buồn của người khác", hay như là một tối thứ ba có cơn gió ồn ào đến ăn
à, hôm nay lúc dừng đèn đỏ trên đường Nguyễn Trãi, đến khi đèn chuyển sang xanh và có tiếng ga " brừm brừm .. " dội lên hối hả em bỗng bật cười, tại em cứ có cảm giác như đang chơi trò đua xe hồi em còn con nít và phải chơi ké pc của hàng xóm vậy đó, cái trò mà được đạp công an các thứ đó *cười* .. rồi thì lại tự thấy rất vui, dù đất trời thì quá ư gắt gỏng và em thì nhức đầu muốn tưng tưng ...mà hôm nọ em đang ngồi trong lớp thì thấy nắng, không hiểu sao nắng lại làm em nghĩ đến những viên bi nhiều màu trong veo, những viên bi em phải nhịn ăn sáng dành tiền mua về chơi hồi con nít...rồi lại nhớ cả
ôi, có phải em giống một bà già kinh khủng không, khi cứ lẩn thẩn nghĩ về những thứ vốn đã là chuyện ngày xửa ngày xưa mãi như này... *cười*
như là em thấy yên lòng lắm,
khi mỗi ngày đều chạm được vào anh...
(: